Phiên ngoại 38

japan_china_hong_kong_asians_korea_taiwan_anime_desktop_2000x1417_hd-wallpaper-752244

Phiên ngoại: Cố nhân

Nghe thấy từ ‘cưới’, Vương Hiên cứng đờ.

Sắc mặt của cậu tái mét, cậu trừng mắt nhìn tiểu muội, môi mím chặt, nói rất nghiêm túc: “Quân nhi, Đại huynh là đại trượng phu.”

Thốt ra một câu này, cậu sầm mặt, nhét oa nhi vào lòng Trần Dung.

Lúc này, oa nhi không giãy dụa, bé im lặng nằm trong lòng mẫu thân, nghiêng đầu đánh giá Đại huynh.

Trong lúc xe ngựa xóc nảy, bé hơi mếu máo, sau đó cúi đầu xuống.

Cảm giác được hơi thở nữ nhi dán bên gáy có chút rầu rĩ, Trần Dung cười nói: “Quân nhi không vui ư?”

Oa nhi kéo vạt áo của nàng, cũng không trả lời.

Trần Dung vươn tay nâng cằm bé lên, ngắm nhìn mặt bé.

Vừa nhìn lên, oa nhi đã đẩy tay nàng ra, tiếp tục dán mặt bên gáy nàng.

Một hồi lâu, oa nhi cất giọng non nớt gọi: “Đại huynh.”

Thấy oa nhi đang hờn dỗi lại chủ động mở miệng, Trần Dung và Vương Hiên đều cả kinh, Vương Hiên cười nói: “Không giận Đại huynh nữa sao?”

Oa nhi ‘ uh ‘ một tiếng, nói: “Quân nhi đỉnh thiên lập, không vì mỹ nhân mà giận dỗi làm gì!”

Lời thốt ra, gương mặt tuyệt mỹ của Vương Hiên trở nên xanh mét, mà bên ngoài cặp song sinh đang nghiêng tai lắng nghe không hẹn mà cùng cất tiếng cuồng tiếu.

Tiếng cười kích động vang lên trong trời đất được sơn cốc hưởng ứng.

Lúc này, đội ngũ chạy đến ngã ba trên quan đạo, bên trong đội ngũ có tiếng cười to khiến người qua đường liên tiếp ngoái đầu nhìn lại.

Ở trong đình cách đó tầm năm mươi bước, một hán tử đội đấu lạp thuận theo liếc nhìn một cái.

Chỉ thoáng nhìn, y lại ngẩn ra.

Nhìn dấu hiệu đoàn xe đang chậm rãi chạy đến, giọng nói khàn khàn từ tính của y từ từ truyền đến: “Lang Gia Vương Hoằng ư?” Giọng nói có vẻ phức tạp.

Đứng ở phía sau y, một văn sĩ gầy yếu nghe vậy, nhìn thoáng qua đoàn xe rồi dựa vào gần thấp giọng nói: “Đúng là Lang Gia Vương Hoằng, nghe nói Vương thị không ổn, yêu cầu hắn xuống núi.”

Nói tới đây, văn sĩ cười nói: “Chủ công tung hoành ngang dọc, chỉ sợ chưa từng chú ý tới danh sĩ người Tấn nho nhỏ này.” Trong giọng điệu có sự kiêu ngạo nói không nên lời.

Hán tử đội đấu lạp lại giống như không có nghe thấy, y lẳng lặng nhìn xe ngựa càng ngày càng gần, cúi đầu, khàn khàn hỏi: “Vương Hoằng xuống núi? Vậy còn thê nhi của hắn thì sao?”

“Nhi tử sao?” Hán tử lặp lại: “Nhi tử của nàng?”

Kinh ngạc nhìn xe ngựa càng ngày càng gần, hán tử đột nhiên đứng dậy, thả người nhảy lên lưng ngựa.

Hắn vừa cử động, mười mấy hán tử trong đình đồng thời đứng lên.

Hán tử kia cũng không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói: “Các ngươi đứng ở nơi này.”

Dứt lời, y giục ngựa chạy đi.

Thấy y phóng thẳng hướng tới đoàn xe của Lang Gia Vương thị, văn sĩ kêu lên sợ hãi: “Không nên đâu, chủ công không thể!” Hắn nói tới đây, cũng xoay người lên ngựa, vội vàng đuổi theo.

Hán tử kia giục ngựa tới bên đường, cũng không biết nghĩ đến cái gì, y ngừng lại.

Nghiêng đầu, y vẫn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, dường như đã trải qua tịch mịch ngàn năm.

Khi đoàn xe chạy qua, y mới chậm rãi quay đầu.

Chỉ hơi nghiêng đầu, y không dời mắt nhìn về phía chính giữa đoàn xe.

Chính giữa là mấy chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá.

Bên xe ngựa, Vương Hoằng mặc áo trắng như tuyết cùng hai nhi tử song sinh tuấn mỹ vô cùng giục ngựa chạy đi, nói nói cười cười.

Về phần trong xe ngựa kia thì có một thiếu niên tuyệt mỹ ngồi ngay ngắn dựa vào trên vai một phụ nhân, trên nét mặt quật cường lộ ra sự ỷ lại sâu đậm.

Trong tay phụ nhân còn bế một tiểu nam hài tuấn mỹ.

Hán tử nhẹ nhàng nâng đấu lạp, nhìn về phía phụ nhân đó.

Mười bảy năm rồi.

Ước chừng đã mười bảy năm.

Nàng vẫn diễm mĩ như thế, giống như đóa hoa hồng đang kỳ nở rộ, luôn hướng tới thái dương, hướng tới mùa xuân, không kiêng nể gì bày ra vẻ đẹp cùng mị thái.

Khác với trước kia là trên mặt trên người nàng không còn vẻ ngây ngô mà đã trở nên trưởng thành hơn.

Thần thái của nàng an tường, đôi mắt luôn lấp lánh cũng không còn vẻ bén nhọn nữa.

Trên mặt, trong ánh mắt của nàng chỉ có bình thản, chỉ có an tường, chỉ có một loại lười nhác giống như mèo con được nuông chiều đã quen.

Tựa hồ, nàng đã rất nhiều năm chưa từng trải qua sự âm u, nàng đã quên móng vuốt sắc bén của mình, mà cũng đánh mất sự bén nhọn khí thế của bản thân.

Tựa hồ, nàng chỉ luôn giữ vẻ xinh đẹp cùng tự tại hướng về ánh mặt trời, tựa hồ, cuộc sống khổ sở vật lộn với cái chết đã hoàn toàn trôi xa trong cuộc đời nàng, còn lại, chỉ có ánh mặt trời cùng hạnh phúc.

Nhìn ngắm, hán tử phát hiện mắt mình chua xót.

Đây là một chuyện kỳ quái, đã bao nhiêu năm rồi? Y nghĩ rằng mình không có nước mắt, không có người tình cảm giống như của người bình thường nữa.

Y vốn định giục ngựa đi qua.

Nhưng chỉ liếc mắt một cái, y lại không muốn làm như vậy.

Sao phụ nhân này có thế an nhàn tốt đẹp như thế? Trên thiên hạ này, khắp nơi hỗn loạn, chém giết, thống khổ cùng tử vong, là điều chủ yếu mà nhân gian phải chịu đựng, thất bại cùng bi thương tràn ngập toàn bộ trời đất. Bao nhiêu người Hán sắp xếp đội ngũ, y quan chỉnh tề tự nhảy vào sông tự tử.

Sao mọi hỗn loạn cùng thống khổ đều không hề liên quan đến nàng như thế?

Sao nàng có thể sống tốt đẹp như thế? Chẳng lẽ nàng có được một mảnh Niết bàn duy nhất trên thế gian này ư?

Suy nghĩ đến đây, hán tử nhịn không được nhìn về phía Vương Hoằng.

Mười bảy năm, thiếu niên ngày xưa tuấn dật quang hoa thì nay vẫn tuấn dật, có điều chín chắn hơn rất nhiều.

Nhìn chàng, hán tử dần dần cúi đầu xuống.

Y cứ đứng ở bên đường, ở một chỗ mà ai cũng không nhìn ngó tới, hán tử thi lễ với Vương Hoằng, cất giọng khàn khàn nói chỉ có bản thân nghe thấy: “Thiên hạ đại loạn, ngươi có đại tài lại coi như không nghe không thấy, tuy nhiên ta vẫn kính trọng ngươi, vì ngươi vẫn bảo vệ được phụ nhân này, cho nàng một mảnh Niết bàn.”

Trên thế gian này ai có thể khiến một phụ nhân sống an tường lười nhác hưởng nhiều hạnh phúc cùng sủng ái đến vậy?

Trên thế gian này, có thể khiến một phụ nhân sắc bén tàn nhẫn thu hồi móng vuốt và roi ngựa của mình, đứng ở trước nàng thay nàng che chắn mưa gió, đây là nam nhân mạnh mẽ lại bao che khuyết điểm đến cỡ nào?

Đúng lúc này, Vương Hoằng giục ngựa đi trước dường như có dự cảm, chàng chậm rãi quay đầu lại.

Một khắc kia, hán tử đè đấu lạp, giục ngựa rời đi.

Chàng chỉ nhìn thấy bóng dáng cao lớn của hán tử kia.

Bóng dáng này quen thuộc, lại xa lạ đến thế, mang theo một loại khí huyết chém giết giữa thiên quân vạn mã, cũng có một loại cao ngạo hùng vĩ đứng trên thế nhân.

Nhìn ngắm, Vương Hoằng khẽ nhíu mày. Lúc này, giọng nói ôn nhu tò mò của Trần Dung vang lên: “Thất lang, chàng đang nhìn gì vậy?”

Vương Hoằng quay đầu lại.

Đối mặt với thê tử và nhi tử đang dựa vào người nàng, chàng hé môi cười, ôn nhu nói: “Không có việc gì.”

212 thoughts on “Phiên ngoại 38

  1. Hi, tết mình chỉ đi về quê thăm nội và ngoại thôi, thời gian còn lại chỉ ở nhà làm ổ đọc truyện thôi. Lúc này bạn có còn đọc truyện nữa không. Có truyện nào hay thì giới thiệu cho mình với nhé. ^ ^ Cho mình gởi vài cái hôn tới baby nhá. Chụt chụt

    • Mình vừa đọc bộ Thiên long chi cứu Mộ Dung thiếu niên ý, đồng nhân của Thiên Long Bát Bộ ý bạn ah ^^ bộ đấy hay phết 😀 với Trăng trong gương của Cửu Lộ Phi Hương nữa nhưng mà dạo này hóng mãi mà không có bộ điền văn nào cả 🙂

      • Lâu quá không vào blog, Bạn Tú có khỏe không, em bé được bao nhiêu kg rồi. Đôi lúc ngồi đọc truyện mà nhớ nhà của bạn ghê. Lúc này mình không tìm được bộ nào điền văn hay hết, buồn quá. Hic hic. Nghỉ lễ 30-4 bạn có đi đâu chơi không? Mình dự định đi chơi nhưng cuối cùng bị hủy vì bài tiểu luận làm chưa xong. A, biết bạn Tú đã lâu nhưng chưa biết bạn sinh năm bao nhiêu nhỉ. Chắc đầu 8X ha?

      • Mình vẫn khỏe ^^ bé bj đc 7,6kg bạn ah. Hiii mình sinh giữa 8x thui, 86 á. Nh lúc mình cũng ngứa tay muôna edit lắm mà chả có thời gian, dạo này cungz k thấy có bộ đv nào hoàn cả nên mình cũng chán, ít đọc truyện hơn 😦

  2. nàng ơi, lâu lắm rùi ko thấy nàng tái xuất, nàng sinh con có khỏe ko? tăng mấy kg rùi? Bé có ngoan ko? hìhì…
    ai da… làm mẹ rùi thì hầu như ko có time onl mấy đâu, cứ như ta nè, con gần 1,5t rùi mà nó “đeo” thấy ớn lun, cứ thấy mẹ ngồi máy tính là khóc, kéo mẹ ra! :((

    • Hihi bé bám mẹ ghê nha ^^ khôn thế chứ 😀 bé nhà ta đc tròn cữ 100 ngày rùi nàng ah. Lúc 3 tháng đc 6kg7, lúc ngoan lúc quấy nhưng bj ngủ đêm ngoan rùi nàng ah, ta đỡ mệt bit bn ^^ cũng ngứa tay thèm edit phết nàng ah nhưng k bit đên bj mới quay lại edit đc nữa 😛

      • hehe…con ta thì ai bế cũng đc, chỉ khi bùn ngủ mới tìm mẹ thui! Chứ bám mẹ wá, đi làm sao đc? haizzz… phải tập thói wen cho bé thui! Lúc anh chàng mới đc 1 tháng là mẹ đặt trên giường, khóc cũng mặc kệ, lúc nào khóc wá 5p mới bế lên, cứ vậy, 1 tuần sau là cu cậu tự chơi 1 mình, k còn bám mẹ nữa, mẹ khỏe, con cũng khỏe! ^^

      • Ừa đúng đó nàng 😀 ta đg định tập vậy đây. Còn cả vụ tự ngủ nữa ^^ trc ở với ông bà nội khó rèn lắm. E e tí là ông bà vào nựng liền 😛

      • thì đó, cháu cứ e 1 tiếng là ông bà xót, lại bế lên, nàng cứ làm theo cách của ta, nhẫn tâm 1 chút, 1 tuần sau nàng sẽ đỡ mệt liền, chứ ko nó cứ theo mẹ hoài, ko làm đc vc gì hết đâu!

  3. Chào bạn, mình down truyện về, đọc một lèo hết cả cuốn. Mình phục bạn quá. Vừa ôm con vừa edit truyện, mà truyện thì dài ơi là dài, thú thực lúc đầu nhìn số chương xong cũng ngại đọc nữa, nhưng biết là điền văn thì lại lao vào. Truyện bạn edit rất mượt mà, đọc rất đã, nên dù con kêu chồng réo, mình cũng quyết tâm đọc cho xong. Cảm ơn bạn rất nhiều.
    PS: cho mình nói ngoài lề 1 tí, cái chương này có câu: Bao nhiêu người Hán sắp xếp đội ngũ, y quan chỉnh tề tự nhảy vào sông tự tử. Bạn có thể thay bằng: nhảy xuống sông tự tử được không? Cái cụm “nhảy vào sông”… chưa nghe bao giờ!….

    • Hiii đúng rùi thax bạn nha ^^ lúc mình edit truyện này mới bắt đầu có bầu thui 😀 edit xong thì nghỉ đẻ bạn ah 🙂 bj chỉ ôm nó thui đã mệt rùi 😛

      • Giờ bé nhà bạn còn nhỏ, chắc chưa khởi động được gì. Bé nhà mình được 9 th rồi mà mình cũng chẳng làm gì ra hồn được. Nhưng lúc nào bạn tìm được một truyện khác, thể loại điền văn hoặc tương tự như thế mà muốn đào hố thì cho mình 1 chân với nhé. Mình thì siêu lười, thiếu kiên nhẫn, được cái thích đọc truyện. Mình biết 1 ít tiếng Trung nên có thể edit một chút. Chào bạn. Chúc hai mẹ con bạn luôn mạnh khỏe. Em bé hay ăn chóng nhớn nhé!

  4. nàng nay sao ui?? lap của ta bị hư lâu ghê mới sửa được… vừa sửa xong là bay vào nhà nàng ngay.. hì..hì.. lâu quá hông tâm sự với nàng ùi… ^^

    • Hiii thảo nào lâu lâu ta k thấy nàng ^^ bé nhà ta đc 3 tháng rưỡi rùi nàng, hiện h mẹ khỏe con khỏe 😀 lúc trong tháng mệt bj đỡ nh rùi. Nàng thì sao rùi 😡

      • ta nói chứ vừa thực tập vừa đi học làm đồ án nữa giờ ta tàn như cây nhang luôn… híc… lâu quá ko nói chuyện nhớ nàng lắm cơ.. dạo này trời nóng nữa mệt mỏi nàng ha?? nhưng mà em bé khỏe là vui ùi…
        từ hồi nàng nghỉ edit ta cũng ít vào wordpress luôn.. cứ xem mấy truyện cũ à… nay lên gặp nàng vui ghê…

      • Bé nhà ta được 6 tháng 10 ngày rùi nàng ^^ nghĩ lại mà nhanh wa, đợt này nàng làm đồ án có bận ko 🙂 cũng ko bit bj ta có thể edit lại nữa. Dạo này có vẻ ít điền văn với trọng sinh, đôi lúc làm ta ngứa tay muốn edit lại wa 🙂

      • ta đang hóng nàng quay lại ak.. ^^ giờ ta đang viết báo cáo ak.. mà làm biếng quá xá.. ^^… thấy nàng có em bé hạnh phúc quá ak… hehe làm ta cũng ham hố.. ^^

      • Ta đang nhăm nhe đây, nàng còn thik điền văn ko, ta đang nhăm nhe 1 bộ điền văn, nữ ts nam xk nè 😀 nhưng mà cũng dài lắm ý >.< Bj nàng tn rùi, cv tn rùi hả nàng 🙂

      • đi làm theo ca nàng ơi chán lắm mà ráng làm cho có kinh nghiệm… t cứ lên hóng điền văn mà bữa giờ ít truyện hay quá nàng ơi… bé nhà nàng nay sao rồi?? có tính thêm bé nữa hok??? @@

      • Cố lên nàng 🙂 đi làm mệt mỏi mà, nhớ thời đi học lắm ấy chứ. Bé nhà ta bj đc 18 tháng rùi đấy, nhanh thật. Bé sau chắc phải 3 năm nữa cơ nàng ah, ta chưa định có luôn đâu hì hì điền văn dài nên ít ng làm mà có làm cũng lâu lắm mới hoàn ý. Nàng đọc truyện Cuộc sống hp mới của Chu Tiểu Vân đi, rất hay đó 😀

      • nghe tên quen quen nha để ta đọc thử… giờ lớn rồi nên phải tự lập thôi đi làm đâu được như lúc xưa nhưng phải cố gắng a…. thấy nàng có em bé ta ham quá mà chưa có chồng @@

      • Hihi chơi cho đã đi đã nàng rồi mới lấy chồng có con. Có con thì cũng vui cũng hạnh phúc nhưng mà không còn được như lúc son trẻ đâu mà. Theo quan niệm của ta là cứ vui chơi đi đã rùi tầm 27, 28 tuổi lấy là vừa hihi

      • Lại vừa sinh bé 2 nàng ah, đợt trước cũng hứng lên muốn tìm 1 bộ mà edit nhưng xong rồi bận vướng này vướng kia 🙂 ta cứ nghĩ nhà mình mốc meo rồi cơ nhưng thỉnh thoảng vẫn thấy mọi ng nhảy vào comment, nhớ hồi xưa edit post truyên chat chit với mọi ng suốt 🙂

    • lâu lắm ùi mới vào wordpress lại ak nàng ta vừa mới tốt nghiệp xong xin việc làm ak…. giờ có thời gian vào thăm nàng xem hủm rày sao ùi @@

      • Thảo nào lâu lắm ta mới thấy nàng trồi lên, cũng nghĩ hay nàng đang bận bịu đi làm rồi nên ít lên đọc truyện 😀 dạo này nàng khỏe ko? đi làm có bận ko 🙂

      • ta mới thử việc được 1 tuần ak.. làm QA phải đi zô xưởng với đi theo ca nữa.. nên cũng hên xui nàng ơi. mới ra trường nên phải cố gắng ak… hic.. nàng khi nào edit lại zậy?? @@ quen đọc truyện nhà nàng riết rồi nàng ko edit ta cũng ít đọc ak..

      • Nàng nói làm ta cảm động quá 😦 hức hức, nhiều lúc ta thèm edit lại lắm, vì thấy cũng ít truyện điền văn hoàn quá, muốn vừa edit với mọi người cho vui vừa đọc truyện luôn nhưng đúng là có con rồi chẳng có thời gian luôn nàng ah, quanh ra quẩn vào hết cả ngày 😛 lúc nó khỏe còn đỡ khi nào trái gió trở trời nó ốm thì khỏi phải nói >.< nàng có lên, qua một thời gian rồi công việc sẽ ổn định 🙂

      • ta cũng ráng đi làm ak chứ học xong mà ko làm gì thì thấy kì cục quá. Có điều đi làm xa nhà tủi thân hehe… Có gia đình có con đúng là hết thời gian luôn nàng ak.. ta thấy bạn ta cũng vậy ak con đeo suốt ngày… ta thấy có bộ Trọng sinh tiểu đại chủ chưa hoàn nhưng đọc hay ak.. lúc trc đọc convert nay có người edit ùi.. @@

      • Hihi sao nàng giống ta vậy, ta cũng chết bộ đấy lắm 😀 nhưng đang đọc dở vì ko có pass mà bộ đấy cũng chưa hoàn ^^ ta chỉ thik đọc điền văn thôi, bj những thể loại khác ta cũng chả còn hứng thú nữa rùi 😛

  5. Hi chào chị,e đọc tr của chị lâu rồi nhưng bjo mới có cơ hội comt. Thực sự là e rất rất thích nhà chị,tr hay,edit mượt,xuất chương đều…vv. Cảm ơn chị nhé,chúc chị và bé sức khoẻ,mong sớm có hố mới.hehe

  6. hehe…… lâu k ghé nhà nàng, ta lại vào giới thiệu truyện ah ^^

    nàng đọc bộ “Quyện tầm phương” chưa??? điền văn, của Hồ Điệp Seba, đọc khá lắm nha.

    http://thuytusonminh.wordpress.com/2012/11/17/muc-luc-quyen-tam-phuong/

    “Ly hôn 365 lần” cũng hay, 1 bộ trọng sinh mới lạ, k giống bất kỳ bộ trọng sinh nào trc h ta đọc, nếu chưa xem thì nàng vào đây đọc thử ha.

    http://webtruyen.com/ly-hon-365-lan/

    (mà mấy bộ trc ta giới thiệu nàng đọc chưa????)

      • Uhm ta cung thay vay. Ma nang co doc truyen cua Dan Brown ko? Ta rat thich tac gia nay. Neu bo qua cac yeu to ve ton giao thi ta nghi cac tac pham cua ong deu tuyet voi. Nang doc thu xem.

  7. Đọc lâu lắm rồi h lướt qua cái phiên ngoại lại làm ta bứt dứt muốn để lại vài chữ cho nhiễm mẫn , đáng tiếc cho huynh quá , kiếp trc đã đành kiếp sau lại sai 1 ly mà đi cả dặm , cũng đúng thôi ^^ ai bảo nữ chính là trần dung , nam chính lại là vương thất lang ^^ , nàng k thể dung thứ cho 1 tì vết to đùng như trần vi cũng như ko có không gian cho huynh sửa chữa sai lầm khi có vương thất lang như vậy ở cạnh . thật sự đáng tiếc , 2 người đã đủ cơ hội phát triển gian tình , đủ làm ng đọc như ta rung động mà tạm tha thứ cho nhiễm mẫn ở kiếp trc. Lúc huynh ý biết trần dung thất thân,rồi huynh đã đau như nào , yêu hèn mọn , cầu xin ra sao , ta còn nhớ đoạn a ý nói ” y tưởng y đã tìm đc ngu cơ của mình rồi ” mà ta đau đứt cả ruột . tưởng tượng ở 1 không gian khác , nhiễm mẫn là có thật , trần dung và vương hoằng cũng là có thật . có 1 vị anh hùng đầu đội trời , chân đạp đất .cả đời rong ruổi trên lưng ngựa , chỉ ước có 1 tri kỉ bên cạnh mà ta thấy nhói lòng .nói như vậy k phải ta thích nam chính là nhiễm mẫn ^^ nếu so với vương hoằng thì cảm xúc của ta còn mãnh liệt hơn nhiều .phải nói kết thúc của truyện là kết thúc mà ta thích nhất trong các truyện ngôn tình .nam 9 , nữ 9 gia đình hạnh phúc viên mãn.nam thứ vẫn 1 mình , còn thời gian cả đời để đau nỗi đau của sai lầm tuổi trẻ , tính chiếm hữu của t cao ^^ kể cả là nam nữ 9 đã về với nhau vẫn muốn nam thứ ở vậy cả đời lòng nhớ thương nữ chính .dù sao a cũng yêu trần dung như vậy mà .

  8. alo, chủ nhà có ở nhà không, bạn Tú đã đi làm lại chưa? em bé của bạn đã được 7 tháng rồi phải không? Chắc đã biết lật rồi phải không? Đôi lúc ngồi tìm truyện đọc mà nghĩ không biết khi nào mới được đọc truyện mà bạn edit nữa, có em bé rồi chắc bạn bận rộn nhiều hơn rồi phải không?

    • Uh bé nhà mình được 6,5m 😀 lẫy lật rùi đang tập bò bạn ah. Hic lúc rảnh mình cũng ngồi tìm truyện mà chẳng có điền văn làm mình cũng ngứa tay muốn tìm truyện edit quá. Ko biết có kham nổi không, bj bé lớn rồi nên đỡ mệt hơn nhiều bạn ah 🙂 hihi biết đâu sau đấy mình sẽ tái xuất giang hồ bằng bộ điền văn nào đó hay hay 😀 lúc đấy sẽ ới mọi người mà 😀

      • Uh, khi nào bạn Tú tái xuất giang hồ nhớ thông báo cho mọi người với nha, rất là mong chờ đó ^ ^. Em bé khoảng thời gian này chỉ nhìn thôi đã thấy đáng yêu rồi, mấy đứa cháu ở nhà bị mình nựng muốn xệ má luôn, yêu quá. Rồi tới lúc biết nói càng đáng yêu hơn nữa. Cái gì nó cũng hỏi, cũng tò mò hết. Lúc đó mệt nhưng lại hạnh phúc. ^ ^

      • Hihi bj chỉ mệt lúc trông nó thôi chứ về sau nó lớn hẳn lại mệt về tinh thần ý ^^ Ai cũng bảo vậy, nuôi con mới biết lòng cha mẹ mà 🙂 Ta đang thèm làm bộ điền văn quá đây này, dạo này ít truyện nên cứ ngứa tay ngứa chân hihi. Em bé thì bj trông cũng nhàn rùi bạn ah, mệt nhất lúc đầu ý 😀

  9. Chị đi làm chưa. Bé có khỏe k? Mong chờ chị tái suất. Dạo này khan hiếm điền văn quá đi

    • Chị đi làm rồi, bé trv cũng ngoan khỏe e ah 😀 dạo này chị tìm kiếm mà cũng ít điền văn quá nên đâm ra lại càng ít vào wordpress hic hic. Căn bản thể loại điền văn dài quá nên nhiều người ngại edit 😦

  10. Hôm nay ngồi cơ quan mà làm việc ko vô, lại nhớ tới bạn Hoàn Tú, liền mò vào nhà nàng đi dạo một hồi. Chúc mừng em bé nhà nàng đã được 7 tháng và nàng đã đi làm trở lại. Thỉnh thoảng mình lại vô đây xem qua nhà nàng, chúc nàng và em bé mạnh khỏe nhé.

    • Thax nàng đã hỏi thăm, ta cũng nhớ mọi người wa 😡 mà dạo này cũng ít truyện điền văn để đọc, hic đâm ra cũng hơi ngứa tay ngứa chân mà ko có thời gian để phục vụ cho việc edit chia sẻ truyện hay với mọi người 😦 quanh đi quẩn lại hết cả ngày hì

  11. cho mình mạn phép…hỏi chút..bạn có thể đồng ý cho mình đăng truyện vào CUNGQUANGHANG.COM đc k? yên tâm mình giữ nguyên toàn bộ k chỉnh sửa j kể cả tên tác giả tên người edit, beta và đường link…

  12. Lâu rồi không vào nhà bạn Tú, dạo này bạn Tú có đọc truyện điền văn nào mới không? Sao dạo này ít truyện quá, hic hic.
    Mới đó mà bạn Tú đã ngưng edit truyện 1 năm rồi, mau quá he, cũng có nghĩa là em bé nhà bạn Tú đã gần 1 tuổi rồi nhỉ. Em bé đã biết nói rồi nhỉ. Thời gian này là khoảng thời gian đáng yêu nhất của con nít. Nhìn thấy là muốn cưng nựng thui. A, lâu rùi mà mình chưa biết tên của em bé nhỉ?
    Bạn Tú có định làm bộ truyện nào không? Lâu lâu mình lại nhớ đến không khí vào nhà bạn Tú đọc truyện, cảm giác rất thoải mái, hi hi.

    • Hihi bé nhà mình mới được 10m thui, chỉ bập bẹ linh tinh ý, nhưng đúng là rất rất iu ^^ Mình gọi tên ở nhà là Nhím 😀 lâu lắm rồi chả có điền văn hoàn, mình cũng đi lục truyện suốt 😦 dạo này đang đọc bộ Trọng sinh tiểu địa chủ nhà Tamvunguyetlau, hay lắm bạn ah nhưng mà chưa hoàn, dài dã man ý >.< lâu lắm mới được đọc bộ hay. Nh lúc chẳng có truyện gì mới làm mình lại ngứa tay muốn tìm truyện edit lắm mà chưa thu xếp được thời gian 🙂 thỉnh thoảng có mấy bạn chạy vào hỏi thăm tn mình vui lắm ý, mong là sắp tới mình có thời gian ngồi edit chia sẻ với mọi người thêm nhiều truyện hay nữa 😛

      • Hi, đã gần 1 năm rồi mới vào lại nhà Tú, lúc này Tú khỏe không? Mới đó mà mình biết nhà Tú đã gần 3 năm rồi. Hôm nay đang lúc ngồi tìm truyện bên nhà Tamvunguyetlau tự dưng nhớ đến bộ truyện Thế Hôn nên qua đây hỏi thăm bạn đã tái xuất giang hồ chưa í mà. Hi hi. Mình cũng thấy bộ truyện Trọng sinh tiểu địa chủ, công nhận là dài kinh khủng, thật khâm phục các bạn ấy có kiên nhẫn edit truyện dài như thế.

  13. Chị Hoantu đã trở lại rồi ạ? Đợt trước tầm này em đọc Mị Công Khanh nhà chị, lúc đó chị đang bầu thì phải. Thi thoangr vẫn vào ngó xem chị có tin gì ko? Chúc mừng chị và gia đình nhé

    • Em giới thiệu chị truyện Kế thất thiên kim phần hai của Hầu phu nhân ben nhà Kunnhi.wordpress em đọc cv khá chắc tay. Gia đấu khá quyết liệt.

  14. nàng ơi, nghỉ cả năm rùi, ta “khát” điền văn wá! hic… Bé nhà nàng chắc vừa thôi nôi nhỉ? bắt đầu đỡ mệt rùi, chứ nuôi con nhỏ dễ bị… điên lém! Nàng bắt đầu edit truyện chưa?

  15. Chị edit hay quá, cảm ơn chị nhiều. Truyện dài nhưng k lướt đc chương nào, hay và rất lạ, lần đầu tiên em đọc thể lọai này luôn. Tiếc là Vương Hoằng giỏi vậy mà lại k quan tâm tới lọan thế, tiếc thật.

Leave a reply to hoantusontrang Cancel reply